miércoles, 12 de agosto de 2015

XUÂN QUỲNH [16.774] Poeta de Vietnam


XUÂN QUỲNH

1942 - 1988, es un poeta vietnamita muy popular: su obra impregnada de un profundo lirismo es vista como inseparable de su destino personal. Sus más famosos poemas de amor se han puesto en canción.

Xuân Quỳnh, su nombre completo, Nguyen Thi Xuan Quynh, nació el 6 de octubre 1942 en el pueblo de La Khe, ciudad de Van Khe, provincia de Ha Dong .

Después de haber perdido a su madre a una edad temprana, fue criada por su abuela paterna. Su selección por el Art Troupe central en 1955 la hizo convertirse en una bailarina profesional. Se realizó en el escenario.

De 1962 a 1964, Xuân Quỳnh siguió la formación en la Escuela de Escritores Jóvenes de la Asociación de Escritores vietnamitas. Al salir de la escuela, trabajó con los editores de periódicos Hanói (Van Nghe (Literatura y las Artes) y de la Mujer.

Miembro de la Asociación de Escritores de Vietnam en 1967, fue elegida miembro de su Comité Ejecutivo en el 3er Congreso de la Asociación.

En 1973, después de divorciarse de su primer marido, un músico del Art Troupe central, Xuân Quỳnh casó con el dramaturgo y poeta Luu Quang Vu .

Desde 1978 hasta su muerte, fue publicada por News Editor (la moderna Casa Editorial de la Asociación de Escritores).

Xuân Quỳnh murió el 29 de agosto 1988 en un accidente de tráfico que tuvo lugar en el puente Phu Luong (Hai Duong), del que también fueron víctimas Luu Quang Vu su marido y su hijo Quynh Luu Tho.


Obras 

Las principales obras:

Tơ tằm - chồi biếc (thơ, in chung, NXB Văn học, 1963)
Hoa dọc chiến hào (thơ, in chung, 1968)
Gió Lào, cát trắng (thơ, 1974)
Lời ru trên mặt đất (thơ, 1978)
Sân ga chiều em đi (thơ, 1984)
Tự hát (thơ, 1984)
Hoa cỏ may (thơ, 1989)
Thơ Xuân Quỳnh (1992, 1994)
Thơ tình Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ (1994)
Hát với con tàu
Cây trong phố - Chờ trăng (thơ, in chung)

Las obras escritas para niños

Bầu trời trong quả trứng (thơ thiếu nhi, 1982)
Truyện Lưu Nguyễn (truyện thơ, 1985)
Mùa xuân trên cánh đồng (truyện thiếu nhi - 1981)
Bến tàu trong thành phố (truyện thiếu nhi, 1984)
Vẫn có ông trăng khác (truyện thiếu nhi, 1986)
Tuyển tập truyện thiếu nhi (1995).
Chú gấu trong vòng đu quay (tập truyện)





La infancia de mi hijo

¿Qué tienes en tus años infantiles, hijo mío?
Ríes en el túnel, con ojos de bambú.
Una temprana ráfaga de viento viene a visitar.
El Señor Luna Llena evacúa contigo.
Río Largo, ancho mar, laguna redonda.
El humo de las bombas del enemigo, la estrella vespertina en el
horizonte.
Tres meses y te volteas; siete meses y te sientas.
Juegas con la tierra; juegas con el túnel,
Esperas días, meses y años.
Un año, te apoyas contra el túnel para caminar.
El cielo es azul sobre las carreteras, afuera.
La hierba es verde sobre las lápidas de las tumbas.
El corazón semeja un reloj.
Te sientas en el diafragma, ansioso por iniciar la marcha.
Incluso el pequeño grillo sabe cómo excavar.
El cangrejo no duerme, en guardia contra las bombas.
En la Luna, el Tío Cuoi apaga la luz;
Nubes negras se extienden para cubrir los ojos del enemigo.

La flor y la hoja saben caminar,
Siguen a las personas a través de arroyos, a través de corrientes, a
través de aldeas.
Túneles de combate entrecruzan el paisaje
Por un más tiempo más largo que la carretera que has caminado.

Los túneles profundos son más preciados que las casas,
Las armas son una obligación; las balas, conciencia.
La madre alimenta la llama en el túnel.
Al crecer, podrías sostenerla en tu mano.
¿Qué madre piensa hoy?
Ella lo apuntó para que recordaras tu juventud.
Mañana, cuando tu sueño se cumpla,
Amarás aún más las historias del pasado de nuestro país.

Antología de poemas de Vietnam
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena




Chiến thắng hôm nay

Ngàn cây non phần phật lá bên đường 
Lòng như sóng lại oà lên như gió 
Giữa phố đông, nghẹn ngào như trẻ nhỏ 
Trong say mừng, trong dồn dập nhớ thương 

Như tháng năm dài nhen ủ mật thơm 
Như mùa gặt bắt đầu từ hạt mạ 
Chiến thắng hôm nay bắt đầu từ nơi đó 
Một con đường bé nhỏ giữa rừng khuya 

Con đường mòn mang những dấu chân đi 
Cành củi ướt đêm khuya anh nhóm lửa 
Phá gai góc, mở con đường lịch sử 
Cho những đoàn quân nối tiếp vượt Trường Sơn 

Từ những năm làng xóm tối đen 
Đêm "tố cộng" tiếng giầy đinh ghê rợn 
Mẹ vẫn giữ trong tim hình ảnh Bác 
Dõi nhìn sao Bắc Đẩu gọi tên con 

Dưới hầm sâu, dưới động cát nắng chang 
Cả chi bộ trầm tư ngồi họp 
Thương đồng chí, nén căm hờn trong ngực
Đến từng nhà, thắp sáng những niềm tin 

Người bạn thân nằm lại ven rừng 
Cởi chiếc áo cho đồng đội mặc 
Giao phần đạn cho người sau đánh tiếp 
Đến hôm nay trùng điệp những đoàn quân
Tiếng pháo lớn gầm vang 
Đoàn xe tăng tiến vào "dinh tổng thống" 
Thế chẻ tre, sức ta như thác lớn 
Chiến thắng này, chiến thắng của tình yêu 
Tấm lòng sắt son của những má nghèo 
Tiễn con đến bờ sông, còn dặn: 
"Con của má, bây giờ con của nước" 
Phần gạo cuối cùng, má trút cho con 

Em bé đưa tin, cô gái chèo thuyền 
Người bạn tù băng vết thương Anh Trỗi 
Ai đã gõ vào tường bảo chị Quyên: đừng sợ hãi? 
Ai dán truyền đơn, ai đêm tối đưa đường? 
Triệu anh hùng không thể biết hết tên 
Cho hôm nay, giữa Sài Gòn toàn thắng 
Chiến thắng của nhân dân bất khuất 
Chiến thắng của niềm tin vô tận 
Của Việt Nam rực rỡ trái tim người







Hoa cỏ may

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, 
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa. 
Tên mình ai gọi sau vòm lá, 
Lối cũ em về nay đã thu. 

Mây trắng bay đi cùng với gió, 
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ. 
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ, 
Thơ viết đôi dòng theo gió xa. 

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may 
Áo em sơ ý cỏ găm đầy 
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói, 
Ai biết lòng anh có đổi thay?

Nguồn: Thơ Xuân Quỳnh, Kiều Văn chủ biên, NXB Đồng Nai, 1997







Tình ca trong lòng vịnh

Em về hoa trắng dâu da 
Vỉa than đen óng, chuyến phà nước êm 
Em về bãi cát chao nghiêng 
Đảo xanh in bóng con thuyền nhấp nhô 
Nắng hồng cho áo nhanh khô 
Bông hoa cúc biển mùa thu nở rồi 
Chùm sim chín ở ven đồi 
Lặng nghe tiếng hát đưa nôi dặt dìu 
Đã thương mấy núi cũng trèo 
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua 

Bình yên trên những mái nhà 
Vịnh xanh nước lặng, buồm xa cuối trời 
Biết ơn hạt muối mặn mòi 
Với gừng cay để cho người nhớ nhau 
Xin đừng nhắc chuyện xưa sau 
Hãy vui với sóng với tàu với em 
Vịnh này vịnh của con tim 
Của tình yêu, của ấm êm cuộc đời 
Nhìn đâu cũng thấy nụ cười 
Hàng phi lao hát những lời mát xanh 
Một bên biển, một bên anh 
Em yêu giây phút chúng mình có nhau 
Ngàn xưa cho tới mai sau 
Vịnh xanh như buổi ban đầu tình yêu.

1983 
Nguồn: Thơ Xuân Quỳnh, Kiều Văn chủ biên, NXB Đồng Nai, 1997












No hay comentarios:

Publicar un comentario