martes, 11 de agosto de 2015

XUÂN SÁCH [16.761] Poeta de Vietnam


XUÂN SÁCH

(4 de julio de 1932 - 02 de junio de 2008), también seudónimo Le Hoai Post, fue miembro de la Asociación de Escritores de Vietnam. 

Nacidos el 4 de julio en 1932 en la comuna Truong Giang, distrito de Nong Cong, provincia de Thanh Hoa

1960 - 1980: editor de la revista Artes Militares.
Año un mil novecientos ochenta y uno -  1984: Subdirector Editorial Hanoi.
1985 - un mil novecientos noventa y cinco: Cultural Presidente Asociación de Ba Ria-Vung Tau.

El 2 de junio de 2008, murió en el Hospital Nhan Thanh (Hanoi), después de dos meses en el hospital.

Obras 

Cô giáo làng (truyện ngắn, 1962)
Đội du kích thiếu niên Đình Bảng (truyện, 1964)
Mặt trời quê hương (tiểu thuyết, 1971)
Đêm ra trận (truyện ngắn, 1974)
Con suối mặt gương (thơ, 1974)
Phía núi bên kia (tiểu thuyết, 1977)
Nơi đi và đến (thơ, 1979)
Rừng bên sông (tiểu thuyết, 1984)
Đường xa (thơ, 1986)
Cuộc hôn nhân bị đánh tráo (tiểu thuyết, 1991)
Chân dung nhà văn (thơ, 1992)
Người ơi, người ở lại (truyện ngắn, 1995)
Cõi người (thơ, 1996)





En la línea de las balas y el fuego

Un día de esta vida
Incendios arden en el campo de batalla.
Vivos por más de mil días,
Pero nos sentimos indiferentes.

Lo que cae
Caerá muy rápido.
Lo que es negro o blanco
Muestra su clara diferencia.

Mientras más lejos vaya la muerte -
Misteriosa a través de muchas generaciones -
Lo sabremos todo
De adentro hacia afuera.

Asuntos astutos en los labios;
Sabios asuntos en el rabillo del ojo.
El fuego de la batalla
Quema rápidamente.

Sólo el profundo amor perdura.
Sólo el rostro
Como un espejo brillante.

El dolor que cargamos,
La alegría que tenemos,
Todo lo que es verdad,
Zumba.



Antología de poemas de Vietnam
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena









Đêm

Em ở miền nào lạc tới đây 
Miền xanh cây trái nước sông đầy 
Chân quê lìa bỏ hồn quê kiểng 
Nghe rủ rê cùng ong bướm say 

Bãi biển về đêm phấp phỏng đêm 
Đèn chao cùng sóng ngắc ngư đèn 
Em chao cùng gió mùi trăng gió 
Lạnh khắp bờ vai lạnh thấu tim.






Đến đây thì ở lại đây

Đến đây thì ở lại đây 
Bao giờ tốt rễ xanh cây hãy về 
Chưa cần cháo lú bùa mê 
Nửa đưôi mắt ướt đủ tê lạnh rồi 
Kể chi nụ biếc hoa tươi 
Mười hai bến nước nói cười xôn xao 
Ở đây tuy núi không cao 
Sông không sâu, chẳng lòng nào nữa em 

Thôi thì gặp gỡ là duyên 
Chia tay về lại cái miền cỏn con 
Qua rồi cái tuổi xanh non 
Không còn tốt rễ không còn xanh cây 

Đến đây dù ở lại đây 
khác chi cơn gió thoảng bay ngoài vườn

Nha Trang 10-1994






 
Gửi các bạn trẻ

Nào các bạn trẻ 
Tôi nói về tình yêu 
Một lão già đầu hai thứ tóc 
Còn muốn khuyên bạn trẻ biết bao điều 

Có gì lạ cuộc đời vẫn thế 
Khi qua rồi mới hối tiếc ngẩn ngơ 
Vì lẻ đó mà đôi lời gan ruột 
Lại biết đâu có ích tới bây giờ 

Nhưng bỗng chốc tôi thấy mình ngớ ngẩn 
Đem dạy người điều trong sách đã ghi 
Còn lầm lỗi tự mình giấu biến 
Như con sâu cuộn trong lá nằm lì 

Nào các bạn cứ yêu đương và sống 
Theo những gì bạn ý thức hôm nay 
Khi ngó lại coi chừng bạn thấy 
Chúng tôi đi sau, hay vượt trước... có ngày.








No hay comentarios:

Publicar un comentario