miércoles, 12 de agosto de 2015

PHAN THỊ THANH NHÀN [16.786] Poeta de Vietnam


PHAN THỊ THANH NHÀN

Phan Thị Thanh Nhàn nació en 1943 en Tu Lien, condado de Tay Ho, Hanoi, Vietnam. Ella escribió poemas desde los primeros años de 1990. En 1999, sus poemas ganaron el segundo premio del concurso de poesía The Arts Newspaper. Es miembro de la Asociación de Escritores de Vietnam, miembro de la Junta Ejecutiva para el período 2001 - 2005. Además de escribir poesía, escribió cuentos, cuentos infantiles. Actualmente, ella está viviendo con su única hija en Hanoi.

Phan Thị Thanh Nhàn  fue galardonada con el Premio Ho Chi Minh en la literatura y el arte en 2008.

Obras 

Tháng giêng hai (thơ, 1969)
Hương thầm (thơ, 1973)
Chân dung người chiến thắng (thơ, 1977)
Bông hoa không tặng (thơ, 1987)
Nghiêng về anh (thơ, 1992)
Xóm đê ngày ấy (truyện thiếu nhi, 1977)
Hoa mặt trời (1978)
Ánh sáng của anh (1978)
Tuổi trăng rằm (truyện thiếu nhi, 1982)
Bỏ (truyện thiếu nhi, 1995).





Aroma secreto

Las ventanas de ambas casas al final de la calle
Permanecían siempre abiertas sin razón.
Dos viejos amigos, que habían sido compañeros.
El toronjo detrás de una casa lanza su aroma a la otra.

Ella escondió un ramo de flores en su pañuelo
Y tímida cruzó a la casa del vecino.
Alguien allí saldría al día siguiente para el frente.

Sentados en silencio, sin palabras.
Sus miradas se encontraron, luego se alejaron.
¿Quién se atrevería a decir las primeras palabras?
El aroma de las flores del toronjo los hizo más tímidos.
El joven no se atrevía a pedir las flores;
La joven no se atrevía a darlas,
Pero la fragancia cálida y refinada
No podía ocultarse...
Tenue, pasaba flotando.
Como las flores, la joven estaba en silencio.
Dejaba que la fragancia hablara de su amor;
Cuán distante pareces: aún no lo sabes.
¿No ves que vengo a ti?
La fragancia llenará tu pecho.
Cuando te vayas
La fragancia te seguirá, a todas partes.

Dejándose,
Aún no hablaron,
Pero la fragancia endulza el viaje del joven.


Antología de poemas de Vietnam
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena







Con Đường

Chỉ mong anh nhớ một điều nhỏ thôi 
Con đường ta đã dạo chơi 
Xin đừng đi với người nào khác em 

Hàng cây nay đã lớn lên 
Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau 
Hai ta không biết vì đâu 
Hai con đường rẽ ra xa nhau hoài 

Nếu cùng người mới dạo chơi 
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu.





Hà Nội Mùa Thu

Hà Nội vào thu quá dịu êm 
Gió rất nhẹ làm ánh đèn xao động 
Và như xao động cả màn đêm 
Đường phố vẫn đông người qua lại 
Những đôi lứa nắm nhẹ tay nhau 
Từng tốp em trai và em gái 
Dạo trên đường ríu rít bên nhau 
Một vài quán nước ánh đèn xanh 
Kê ghế ra hiên đón gió lành 
Vài bác về hưu ngồi đàm đạo 
Thoáng nhìn như cảnh ở trong tranh 
Như chẳng hề suốt ngày bận rộn 
Những công trường xưởng máy lò hơi 
Như chẳng hề suốt ngày tất bật 
Trong bụi đường áo lấm mồ hôi 
Buổi tối mùa thu êm dịu quá 
Hoa sữa thơm ngào ngạt khắp đường 
Đã bao mùa đến rồi đi mất 
Vẫn ngỡ ngàng mùa thu quê hương.







Hương Thầm

Không hiểu vì sao không khép bao giờ . 
Đôi bạn ngày xưa học cùng một lớp 
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa . 

Giấu một chùm hoa sau chiếc khăn tay , 
Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm , 
Bên ấy có người ngày mai ra trận 

Họ ngồi im không biết nói năng chi 
Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi , 
nào ai đã một lần dám nói ? 

Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối 
Anh không dám xin , 
Cô gái chẳng dám trao 
Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao 
Không dấu được cứ bay dịu nhẹ . 

Cô gái như chùm hoa lặng lẽ 
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu . 

( Anh vô tình anh chẳng biết điều 
Tôi đã đến với anh rồi đấy ...) 

Rồi theo từng hơi thở của anh 
Hương thơm ấy thấm sâu vào lồng ngực 
Anh lên đường 
Hương thơm sẽ theo đi khắp 

Họ chia tay 
Vẫn chẳng nói điều gì 
Mà hương thầm thơm mãi bước người đi






Không Đề

Ngày tháng vui buồn có anh 
Như niềm hy vọng mong manh 
Cầm tay rồi lại hoá thành giấc mơ 
Mặt trời đằm thắm thiết tha 
Mà tia nắng ấm bên ta vô hình 
Nghĩ về anh, nghĩ về anh 
Mơ hay thực cũng không đành trong em 
Chỉ khi buồn khổ yếu mềm 
Nâng em dậy có lòng tin một người 
Anh là thực đấy anh ơi 
Trong em sáng một mặt trời thân yêu 
Ta như hai đứa trẻ nghèo 
Quả ngon chỉ dám nâng niu ngắm nhìn 
Đừng bao giờ nhé, chín thêm 
Sợ tan mất giấc mơ em một thời.








No hay comentarios:

Publicar un comentario