Vương Trọng
El nombre verdadero del poeta Vương Trọng es Vuong Dinh Trong, nació en 1943 en Do Luong, Nghe An, Vietnam. Siempre había servido en el ejército, y trabajó en el Arts Magazine del ejército hasta la jubilación.
El poeta fue galardonado con el Premio Estatal de Literatura y Arte en 2007.
Notas en Pha Long
Entre los viejos cimientos del puesto fronterizo,
Árboles sin nombre se juntan.
La desolación presiona sobre la memoria.
El patio del puesto una vez sostuvo la bandera del país,
El monumento establecido,
Sus nombres sumergidos en piedra.
¿Dónde los jóvenes
Corren a la puerta a saludar a los visitantes,
Sólo para encontrar lápidas?
Ojos llenos de lágrimas, leen verso a verso
El estribillo de febrero de 1979, la guerra fronteriza con China,
La despedida perforando el cielo de Pha Long.
Bajo nuestros pies la tierra se vuelve ardiente.
Me puedo quedar quieto a pesar del monzón frío y púrpura,
Como el último poste de la entrada de la frontera.
No lo entendí hasta ahora
Por qué la frontera en el mapa
De la Patria está pintada de rojo.
Antología de poemas de Vietnam
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena
ĐỐI THOẠI VỚI LÃO RÙA
- Tội gì Rùa ơi
Phải vào nhà đá?
Mấy chục năm trời
Khổ thân Rùa quá!
- Ngôi nhà ta ở
Do chính ta làm
Chú mày không rõ
Tưởng nhầm nhà giam!
- Chẳng phải nhà giam
Nhốt Rùa trong ấy
Sao không hề thấy
Một lần đi ra?
- Ta quý ngôi nhà
Như da như thịt
Đi gần, đi xa
Mang theo bằng được!
- Phận Rùa thương thật
Vất vả đêm ngày
Chẳng như bao loài
Nhởn nhơ mây gió.
- Chú mày trẻ nhỏ
Non nớt sự đời
Hiểu sao cái thú
Cõng nhà đi chơi?
CHÚ NHỆN VÀ BÔNG HOA
Nhện đan xong lưới
Nằm đợi bắt mồi
Suốt mấy ngày dài
Mồi đâu chẳng tới.
Cái bụng quá đói
Run hết tám chân
Mắt vẫn đăm đăm
Nhìn về mọi hướng.
Một bông hoa phượng
Rơi từ cành cao
Theo gió nghiêng chao
Vướng vào mắt lưới.
Hăm hở lao tới
Cáu kỉnh lảng ra:
- Khi sắp chết đói
Ai cần gì hoa?
CÂY SẤU
Hè sang nóng quá
Cây Sấu vội vàng
Cởi phăng áo lá
Tung xuống mặt đường.
Giật mình nhớ lại
Thương quá đàn ve
Cánh mỏng mảnh thế
Nắng lấy gì che?
Tức thì lá nõn
Ùa ra ùa ra
Xoè từng mái nhỏ
Cho vè làm nhà.
Lo ve khản giọng
Bởi hát suốt ngày
Sấu sinh trái sấu
Chua tròn ngọn cây!
CHUYỆN LOÀI CÂY
Thấy loài hoa Hồng
Được người yêu mến
Nhiều cây tìm đến
Vây quanh luận bàn.
Cây Găng bảo rằng:
- Làm Hồng chẳng khó!
Và từ hôm đó
Găng mọc toàn gai!
- Màu đỏ dễ thôi!
Cây Phượng lẩm bẩm
Mùa hè nóng bỏng
Hoa như cháy cành.
Bắp Cải lặng thinh
Kết từng bẹ lá
Khen to đẹp quá
Hơn hẳn hoa Hồng!
Ba cây họp lại
Trách người bất công
Lọ hoa quý thế
Chỉ cắm hoa hồng!
GÀ CON TÌM BỐ
Đêm, Gà con hỏi mẹ:
- Bố của con đâu rồi?
Mẹ Gà ru khe khẽ:
- Ngủ ngoan nào, à ơi!
Sáng, Gà con lại hỏi:
- Bố của con đâu rồi?
Chân mẹ gà bơi bới:
- Mồi ngon đây con ơi!
Trưa, gà con lại hỏi:
- Bố của con đâu rồi?
Mặt mẹ Gà chín đỏ
Cục tác thay trả lời.
Chiều, Gà con lại hỏi:
- Bố của con ở đâu?
Cuối cùng mẹ phải nói
Điều khó nói từ lâu:
- Những ai mào trên đầu
Như mặt trời chói lọi
Con gặp, nhớ chào hỏi
Bố của con đấy thôi!
Xin phép mẹ đi chơi
Gặp cây mào gà đỏ
Mặt Gà con hớn hở:
- Bố của con đây rồi!
MÈO CON XEM LỊCH
Ngồi rung ria trên giường
Nhìn Mèo trong tờ lịch
Mèo Con ta rất thích
Tưởng thấy mình trong gương.
Cũng long lanh mắt tròn
Cũng sáng chòm râu cước
Chân giấu đi vuốt sắc
Tai lắng tiếng động xa.
Chợt rúc rích góc nhà
Mèo Con tung mình dậy
Chỉ lát sau quay lại
Miệng cắn cổ chuột to.
Nhìn Mèo trên tờ lịch
Vẫn đủng đỉnh ngồi chơi
Mèo Con ta thầm trách:
- Mình trong gương thật lười!
No hay comentarios:
Publicar un comentario