viernes, 14 de agosto de 2015

NGUYỄN THUỴ KHA [16.808] Poeta de Vietnam


NGUYỄN THUỴ KHA 


Nguyễn Thụy Kha, nacido el 10/07/1949, en País Vinh Bao, Hai Phong, actualmente en Hoan Kiem District, Hanoi, Vietnam. Asociación de afiliación Vietnam Escritores (1990). Se graduó en Información en la Escuela Nguyen Dude Escritura de la Universidad. De 1972 a 1982 trabajó como ingeniero de información en el servicio militar. 

Libros que ha publicado: 

- Hương nắng tiếng chim (thơ, in chung, 1982) 
- Sóng nhà đêm biết tôi yêu (thơ, in chung, 1986) 
- Những giọt mưa đồng hành (thơ, in chung, 1987) 
- Mắt thời gian (thơ, 1988) 
- Lúc ấy - biển (thơ, 1989) 
- Văn Cao - người đi dọc biển (tập truyện, 1992) 
- Hàn Mặc Tử - thi sĩ đồng trinh (tập truyện, 1993) 
- Không mùa (thơ, 1994) 
- Một lần thơ trẻ (truyện ngắn, 1994) 
- Văn Cao - cuộc đời và tác phẩm (biên soạn, in chung, 1995) 





El vendedor de serpientes 
en el templo de la literatura

Esta es la segunda vez, desde que eres un soldado,
Que tienes algo en la mano que mata fácilmente.
Cinco serpientes se retuercen
En medio del pavimento; se retuercen como si estuviera hirviendo.

El soldado herido se sienta silenciosamente
Como en una emboscada del pasado.
Una diferencia: en vez de armas para dispararle al enemigo,
Tiene serpientes para vender, eso es todo.

Más allá de tu espalda y tu pasado sublime:
La estela del doctorado se cierne en inmortalidad.
Ante ti, la vida cambia velozmente;
No es un juego.
Podrías una vez ser voluntario,
Pero, ¿qué podrías hacer para vivir, día a día?

A tu alrededor tantos jóvenes soldados hoy
Listos a partir como una vez lo hiciste, con serenidad.
La gente suele hacer las cosas por una gran causa,
Más fácil que la pequeña preocupación.
Hay algo similar entre un rifle y una serpiente.
En tus manos ambos te ayudaron a mantenerte entero,
Entre tantas laceraciones y pérdidas.


Antología de poemas de Vietnam
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena





Giờ tình yêu

Giờ ấy à không còn biết thời gian 
những chiếc hôn kéo dài không dứt 
vừa run rẩy lần hồn ký ức 
chợt cồn cào mong đợi xuân dâng 

Giờ ấy à không biết đến không gian 
ta đựng vào mắt nhau thân hình nhau sóng đổ 
và hẹp chật vòm trời rạn vỡ 
những chiếc hôn trôi tới thế kỷ sau 

Giờ ấy à không thù hận khổ đau 
Không động đất. 
Không chiến tranh. Lũ lụt 
những chiếc hôn hút hồn cạn kiệt 
giờ ấy à không còn biết ăn năn.

Nguồn: "Kiến thức ngày nay" xuân Quí Mùi 2003






Nỗi niềm Nguyễn Trãi

Tưởng nhớ Nguyễn Trãi 

Giàu nhất đời ông là cái nghèo 
Trăng thì sáng bụng thì lép kẹp 
Sông ơi sông chảy về đâu cho hết 
Nỗi niềm không vơi 

Chim sâm cầm hồn ai bay mềm trời 
Lời nhắc của người cha đã khuất 
Hoa cúc thơm dân dã tháng ngày 
Phần còn lại đất nước chưa chịu mất 
Nỗi niềm ấy người yêu thứ nhất 
Cho ông mơ mộng đời thơ 
Nỗi niềm cung đàn khuya khoắt 
Lửa nhen từng trang sách bình Ngô 
Đồng hành vào Lam Sơn tụ nghĩa dưới cờ 
Nỗi niềm ấy theo ông đuổi giặc 
Vẫn cái nghèo và nỗi niềm duy nhất 
Là người bạn cuối cùng 
Theo ông về ẩn dật 
Côn Sơn 

Hoa héo rồi nhưng cỏ còn tươi nguyên 
Gươm quyền thần quằn đi tội ác 
Giọt máu Ông cánh rừng nào cưu mang 
Cánh rừng không khuất phục 
Tru di làm sao những dòng thơ gieo hạt 
Cắm rễ vào nhân dân 
Vẫn nhân dân nước chảy dưới thuyền 
Nuôi dưỡng Ông với cái nghèo trong sạch 
Bỗng một ngày mọc trên mặt đất 
Sao Khuê

80-93








Người ơi dù năm tháng

Tình yêu như người lính 
Vắng xa lâu trở về 
Mấy hôm nay xao xuyến 
Dáng dịu dàng xưa kia 

Bối rối bên nhau đi 
Thì thầm bao câu chuyện 
Chỉ riêng niềm si mê 
Thì nói bằng im lặng 

Người ơi dù năm tháng 
Tuổi tác và lạnh lùng 
Xin thêm một lần nắng 
Bừng lên như đã từng...

Nguồn: Biệt trăm năm, NXB Đà Nẵng, 2004











No hay comentarios:

Publicar un comentario