NGUYỄN KHẮC THẠCH
Nació en 1948 en la comuna Phuc Thanh, Yen distrito Thanh, provincia de Nghe An, Vietnam. Huérfano de padre desde que estaba en el vientre, su madre tuvo que volver a casarse en un país diferente y creció solo.
Sus trabajos:
Dòng sông một bờ (1988)
Trước vườn xưa
Nơi ta sẽ về (1993)
Mưa hai mặt (2002)
Preguntas ambiguas
¿Quién escuchó el sonido de silenciosos momentos,
La canción de guerra acerca del soldado que no regresó?
¿Quién vio algo más alto que todas las estatuas
Y algo más profundo que el fondo del vaso sobre la mesa del
banquete?
¿Quién usó su pecho para esconder a la patria?
¿Y quién usó la patria para esconder su cuerpo?
Hay un corazón de madre que se tornó campo de tumbas para sus
seis hijos,
Una respuesta a las preguntas ambiguas
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena
http://www.festivaldepoesiademedellin.org/
Gửi Nguyễn Trọng Tạo
Thời anh sống mỏi nhiều câu hỏi mệt
Đến thời tôi chín bỏ làm mười
Biên chế cõng mấy nhà thơ tầng trệt
Ăn nói cao hơn tầm thước con người
Thời tôi sống ruồi nhặng sành mâm cỗ
Họ hàng tôm vẫn lộn đít lên đầu
Chó ngoại hết thời ra kiếm ăn hè phố
Trẻ bụi đời lòng cạn mắt sâu
Thời tôi sống vô cảm điều trông thấy
Dọc đường quan mặt nạ mặt tiền
Những thầy tu hành đạo trên xe máy
Hẳn đường về cõi Lạc có gần thêm
Thời tôi sống giấc mơ vàng ô nhiễm
Trọc phú lập loè như đom đóm ma trơi
Tôi ươn bạc chay thiền phù phiếm
Anh tinh đời vờ một gã ham chơi
Thời tôi sống thương mình trơ cá gỗ
Nỏ tơi mang mà chẳng áo công hầu
Đất của cỏ thì trời cao gác trọ
Sợ miếng mồi như cá sợ mắc câu
Thời anh sống khác thời tôi sẽ viết
Sống thời tôi chín dễ nên mười
Nhưng không dễ sống mà không biết
Sống mà nghi mình có phải là người?
Huế, 1996
Cảm xúc mùa thu
Như gặp lại người quen cũ
mùa thu ơi
gió vẫn vô tình đùa với lá rơi
với những buồn đau hoang dại
với nỗi niềm thời nhớ quên dễ dãi
thời ấy xa rồi
thời cái bóng san đôi
thời cái khóc cái cười không tính trước
mùa thu ơi
ta nhớ đến cằn khô đáy mắt
mùa thu còn trở lại
năm tháng đời người thì mãi mãi ra đi…
Từ khóa: Hoài niệm , Mùa thu , Năm tháng
Dòng sông một bờ
Có một dòng sông mang tên em,
Dòng sông anh tự đặt
Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.
Có một dòng sông trôi vào lãng quên,
Nước trong như nước mắt
Điều chưa đến mà sao thấy mất?
Có một dòng sông chỉ có một bờ,
Phía bờ kia quay mặt.
Dòng sông anh không qua được bao giờ…
No hay comentarios:
Publicar un comentario