Y PHƯƠNG
(24 de diciembre de 1948) es un escritor de Vietnam, del grupo étnico Tay, cuyo nombre es el nacimiento Hứa Vĩnh Sước.
Según documentos, nació el 24 de diciembre de 1948, en su casa en el pueblo de Le Hieu comuna Hieu Lang, distrito de Chongqing, provincia de Cao Bang, Vietnam, llamado Hứa Vĩnh Sước.
Alistado en 1968, sirvió en el ejército hasta 1981, se trasladó a trabajar en el Departamento de Cultura - Información de Cao Bang.
Desde 1993, es presidente de la Literatura y Arte en Cao Bang, Miembro del Consejo Ejecutivo de la Asociación de Escritores de Vietnam. Sus poemas expresan la verdadera alma, potente y pura.
Obras
Người núi Hoa (1982)
Tiếng hát tháng giêng (1986)
Lửa hồng một góc (1987)
Lời chúc (1991)
Đàn then (1996).
Thơ Y Phương (2002)
Nói với con
La línea defensiva de Khau Lieu
Maíz asado,
Agua de arroyo,
Un arma
Atada alrededor del cuerpo,
El cuerpo, atado alrededor de la montaña.
Esposa junto a esposo.
Padre junto a niño.
Amante junto a amante
Se fusionan en el paso,
En flores
Bajo la hierba.
La primera línea de defensa
Semeja hojas puntiagudas y afiladas,
Ojos brillantes como cuentas de vidrio,
Palmas teñidas de índigo,
Las espirales en la palma se tornaron flores de tela,
La palma, como un brote de jengibre, cincela la piedra
Una anciana madre, un niñito,
Pasan, llenos de añoranza
Por el arco de la calle del mandarín.
Antología de poemas de Vietnam
Traducción de León Blanco,
con la colaboración de G. Leogena
KHÔNG BAO GIỜ NHỎ BÉ…NGHE CON
(Về bài thơ “Nói với con” của Y Phương)
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con!
1980
TÊN LÀNG
Con là con trai của mẹ
Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ
Lần đầu tiên ôm tiếng khóc lên ba
Lần đầu tiên sông núi gọi ông bà
Lần đầu tiên nhóm lửa trên mặt nước
Lần đầu tiên sứ sành rạn nứt
Lần đầu tiên ý nghĩ khôn lên
Ý nghĩ khôn lên nỗi buồn thấm tháp
Bàn chân từng đạp bằng đá sắc
Trở về làng bập bẹ tiếng đầu tiên
Ơi cái làng của mẹ sinh con
Có ngôi nhà xây bằng đá hộc
Có con đường trâu bò vàng đen đi kìn kịt
Có niềm vui lúa chín tràn trề
Có tình yêu tan thành tiếng thác
Vang lên trời
Vọng xuống đất
Cái tên làng Hiếu Lễ của con.
Con là con trai của mẹ
Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ
Ba mươi tuổi từ mặt trận về
Vội vàng cưới vợ
Ba mốt tuổi tập tành nhà cửa
Rào miếng vườn trồng cây rau
Hạnh phúc xinh xinh nho nhỏ ban đầu
Như mặt trời mới nhô ra khỏi núi
Con là con trai của mẹ
Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ
Mang trong người cơn sốt cao nguyên
Mang trên mình vết thương
Ơn cây cỏ quê nhà
Chữa cho con lành lặn
Y Phương tên thật là Hứa Vĩnh Sước sinh năm 1948 tại Trùng Khánh, Cao Bằng .
Thi phẩm: Tiếng hát tháng giêng (1986) , Thơ Y Phương (2002)
No hay comentarios:
Publicar un comentario